MÃI YÊU CON

0
39175

“Con ơi yêu con mãi mãi
Thương con chẳng thể xa rời
Chừng nào trái tim còn đập
Con là riêng của mẹ thôi.”

   Người mẹ ôm con vào lòng và hát ru bằng cả tình yêu thương ngập tràn. Đi vào bằng lời ru và lặp lại cũng bằng những chân thành, gần gũi theo từng chặng đường con qua, đó là khi con lớn dần, những lúc con không nghe lời, vô tâm, dù bề ngoài giận dữ và cứng rắn. Mỗi buổi tối, người mẹ vẫn khẽ gõ cửa phòng, ôm con vào lòng và hát ru những lời ca đầy tình thương. Đến khi con trưởng thành, sống riêng ở nơi khác, người mẹ vẫn lái xe vượt đêm tối đến thăm con… Nhưng đến một ngày, người mẹ không thể hát trọn vẹn bài ca năm nào vì bà đã quá già yếu. Người con trai bế mẹ của mình, anh ôm mẹ, cảm nhận yêu thương từ tấm thân gầy guộc. Anh hát cho mẹ nghe khúc hát ngày xưa bà đã hát.

   Đây là một câu chuyện giản dị, cảm động về tình yêu thương âm thầm vô điều kiện của những người cha, người mẹ vẫn dành cho con và về cách mà thứ tình cảm sâu sắc, đặc biệt này vẫn truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Cuốn sách như một lời ru dịu dàng khi đêm về với những đứa trẻ vẫn ở trong vòng tay mẹ và một lời nhắc nhở thấm thía với những người con đã trưởng thành.

   Cuốn sách Mãi yêu con xứng đáng là tác phẩm sách tranh kinh điển, kể từ khi xuất bản lần đầu năm 1986 đến nay, đã bán được hơn 15 triệu bản trên toàn thế giới. Lời của tác giả Mỹ Robert Munsch được Việt hoá qua tranh của Thùy Dương để phù hợp độc giả Việt Nam.

 Tuyết Ngân

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây